Friday, April 24, 2015

PHÙ DU


                   PHÙ DU

          Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy ?
Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười 
                                      (Ng.công Trứ)



   Ta từ vạn vật chí linh (*)

   Cớ sao nghe mãi buồn tênh kiếp người?

   Tỉnh say ôm giấc mộng đời

   Như sương ôm bóng sao rơi đêm mờ 



   Giữa đường sực tỉnh giấc mơ

   Ta về giũ áo bên bờ gió trăng

   Những mong niú cánh thời gian

   Nào hay bắt bóng tiêu tan tháng ngày.  

                        

   Phải mình chiếc lá Thu phai

   Hay mong manh giọt sương mai đầu cành?

   Ði trong ánh sáng bình minh

   Mà nghe mờ mịt tử sinh luân hồi.



   Nổi chìm tựa thoáng mây trôi

   Họp tan, tan họp một đời phù du

   Trong ta trời đất hoang vu

   Ta trong trời đất phiêu lưu mấy mùa.



              * - Nhân ư vạn vật chí linh (Lão Tử  -))
               
                 Cali 21 Mar 2015

                  QUANG TUẤN


     PHÙ DU
     
     Từ thân Tứ Đại chí linh
     Mẹ cha họp lại tạo nên kiếp người.
     Cát Bụi nay đã vào đời,
     Để nhìn nắng sớm, sao rơi đêm mờ.
     Trăm năm là một giấc mơ,
     Cho người thích ngủ bên bờ sông trăng.
     Lắm người tranh thủ thời gian,
     Không bao giờ để tiêu tan tháng ngày.
     Vấp ngã? Cố đứng lên ngay,
     Đấu tranh tồn tại dựng xây chính mình.
     Mặc đêm tối, hay bình minh,
     Thân người phó thác tử sinh luân hồi.
     Hiên ngang đứng giữa đất trời,
     Sá gì tan hợp của đời phù du.
     Thiên đường, địa ngục hoang vu,
     Lưu danh tên tuổi thiên thu mấy mùa.

                           Saigon 25032015
                          THÂN THỊ VÂN HÀ

   
   Phù Du

Trong theo cõi thế chí linh
Văn thư khuyến khích nặng tình đẹp tươi
Cùng nhau sống giữa cuộc đời
Nhẹ như sương khói, sao rời giấc mơ !

Giữa đường tỉnh mộng duyên tơ
Cùng theo giũ áo soi bờ núi trăng
Khó trông giữ lại thời gian
Chỉ còn thấy rõ vườn lan đẹp ngày  

Mong cho mình ấm xuân khai
 Đứng lên sống với tương lai xuyên mành
Nhìn theo ánh sáng bình minh
Không gì đau khổ, giữ mình chẳng hôi

Nhìn theo một áng mây trôi
Hợp tan sum hợp cõi đời phù du
Đất trời không có hoang vu
Một lòng trong sáng thiên thu suốt mùa

Nguyễn Gia Linh
France 26-03-2015

      
PHÙ DU

Từ cha mẹ tạo sinh linh
Sống trong trời đất trung trinh một đời
Tỉnh say đau khổ kiếp người
Nhân tình thế thái khóc cười vậy thôi 

Đời người ngọt đắng đầu môi
Phiêu linh như áng mây trôi hững hờ  
Còn gì đâu nữa mà mơ
Đừng thương đừng tiếc ngày thơ mộng đầy

Ta nằm tay gối vầng mây
Ngủ say một giấc quên ngày tháng năm
Nhẹ như sương rớt cành trâm
Giọt rơi rã rích âm thầm mưa đông

Ta về nhẹ gõ cửa không
Để nghe tiếng vọng trong lòng bâng khuâng
Đêm hoang tình cứ ngại ngần
Thu phai lá đổ xoay vần quẫn quanh

Cuộc đời vụt thoáng qua nhanh
Thời gian theo gió tóc xanh phai rồi
Trong tim tình cũng chơi vơi
Phù du một kiếp rong chơi mấy mùa...

AL 3/28/2015
HOÀNG KIM MIMOSA  

No comments:

Post a Comment