HẠT GẠO QUÊ NGHÈO
Đêm giật mình nghe tin bão lụt
Ôi quê hương thân phận con người
Quãng Nam ngàn khó thân còm cõi
Chưa được năm nào trọn niềm vui
Bồi hồi qua gót ngày thơ ấu
Thu hẹn về thăm mưa đã theo
Chờ tết trung thu hoa cúc nở
Mưa giăng lầy lội bước chân nghèo
Người đi mơ thoát bóng cơ hàn
Điệu nhớ ru lòng vẫn nhặt khoan
Nợ với miền xuôi câu hát cũ
Lênh đênh bèo giạt mảnh thuyền nan.
Viễn xứ buồn nghe gió thở dài
Mùa thu vàng mộng tuổi thu phai
Vẫn đau mưa bão tuôn quê Mẹ
Hạt gạo trăm năm vẫn xẻ hai.
MẠC PHƯƠNG ĐINH
HẠT GẠO QUÊ NGHÈO
Quê hương em bão lụt thiên tai
Đất Quãng ơi, thương xót bao ngày
Xót xa bao tấm thân còm cõi
Hy vọng nào mong đợi ngày mai
Nhớ năm xưa em còn thơ ấu
Chưa kịp vui cười bão đã theo
Biết khi nao thấy mùa hoa nở
Xóm thôn lành lạnh bước chân nghèo
Em tôi còn mãi nỗi cơ hàn
Đau đáu bên lòng tiếng nhặt khoan
Trăm năm bến đỗ con đò cũ
Vẫn nhớ em còn mãi gian nan
Anh đã quan san bước dậm dài
Tình nào còn mãi chẳng nhạt phai
Xót xa đau khổ trên quê mẹ
Hạt gạo tình nồng vẫn chia hai.
4/3/2014
HOÀNG KIM MIMOSA

No comments:
Post a Comment