NGẨN NGƠ
Nghe đau từng bước chân đời mỏi
Tưởng dấu phù sa lấm gót mình
Đôi cánh hải hồ thôi vẫy gọi
Lối về che khất ngõ lênh đênh
Thuở đi mơ ước đầy như nắng
Em với quê hương cứ hẹn về
Con sóng trường giang chừ đã lặng
Mẹ hiền cũng lặng bước chân quê
Câu hẹn đâm sâu xuống tháng ngày
Tiếc mình chưa đủ một đời vay
Bóng trăng đuổi bóng thuyền ra biển
Chén rượu khoe buồn chưa đủ cay
MẠC PHƯƠNG ĐÌNH
NGẨN NGƠ
Đường dài thăm thẳm bàn chân mỏi
Mây khói mù sương lấp cuộc tình
Mộng đời phiêu lãng đang mời gọi
Biển rộng sông dài nẻo lênh đênh
Ra đi mộng thắm hồng trong nắng
Chợt nhớ quê xưa muốn quay về
Thuyền trôi khi sóng yên gió lặng
Biển còn vẫy gọi nhánh sông quê
Ngẩn ngơ thương nhớ biết bao ngày
Ân tình mong trả nợ đã vay
Khi nao sông lại về với biển
Chia sớt mặn nồng lẫn đắng cay.
AL 4/5/2014
HOÀNG KIM MIMOSA

No comments:
Post a Comment