Wednesday, July 1, 2015

MÙA XUÂN CHÍN


         MÙA XUÂN CHÍN

Mùa xuân chín tay em vừa hé nụ
Hoa bỗng vàng tươi cả một trời mơ
Em nhớ đếm những ngày yêu dấu cũ
Để ta về trau chuốt nốt vần thơ

Mây trôi mãi về nơi phương trời vắng
Để ta mơ một cơn gió phiêu bồng
Em hãy để tình trần về ươm mộng
Cho cuộc đời chìm đắm cõi hư không

Em nhớ nhé trong vườn chiều gió nhẹ
Tiếng âm vang như khẽ một kinh cầu
Ta sẽ thấy say hồn trong cảnh lạ
Giữa chuông ngân, lời ca em thiên thâu

Tim em mở cho tình tràn hoa lá
Giọt long lanh trên đôi mắt trong ngần
Em không nói hay là em đã biết
Mở vòng tay ôm cả một trời xuân...

                            HOÀNG KIM MIMOSA


            MÙA XUÂN CHÍN

Cám ơn nhé! Cành hoa vừa hé nụ,
Em trao ta là trao cả trời mơ.
Rất dấu yêu những tháng ngày xưa cũ,
Vẫn chập chờn, trôi nổi cạnh vần thơ.

Em ở đây hay nơi phương trời vắng?
Bóng hình em vẫn quanh quẩn bềnh bồng.
Rất xinh đẹp! Mỗi đêm ta ươm mộng,
Dẫu tình đời vốn có có! Không không!

Gió nâng bước chân em đi rất nhẹ,
Linh hồn ta bỗng vang tiếng kinh cầu.
Ta với em cùng bay trong cảnh lạ,
Cánh thiên thần xé bóng tối đêm thâu.

Xuân đánh thức bao cỏ cây, hoa lá,
Giọt sương xuân tinh khiết đọng trong ngần.
Tuy không nói, nhìn em ta vẫn biết,
Mắt long lanh: Em gói trọn mùa xuân.

                                       Sài Gòn 11-02-2014
                                        THÂN THỊ VÂN HÀ  


         MÙA XUÂN CHÍN

Bên anh, em là xuân hé nụ,
Lá xanh, cành nhẹ, hoa vàng mơ.
Nhọc nhằn, không quên người quê cũ,
Da nhăn, tóc bạc, vẫn làm thơ.

Bốn mươi năm tim không còn vắng,
Nhà xôn xao, con cháu dắt, bồng.
Líu ríu cháu chào, con thăm hỏi,
Mộng ban đầu thật đã đơm bông.

Những chiều trước hiên nhà nắng nhẹ, 
Hồ nước xanh lấp lánh dưới cầu.
Không còn đau- cuộc đời xứ lạ,
Quê người, ta thắm thiết yêu nhau.

Ngày rời quê, lòng buồn úa lá,
Cải tạo, thăm nuôi, bỏ quê nhà.
Người hỏi: " Quê mình giờ có biết?" 
Buồn đã thay, ong bướm vui xuân!

Ừ! Thì mai em về đơm nụ,
Hồng cho tim, xanh cho giấc mơ.
Huế của tháng ngày yêu dấu cũ
Đã thiên di thành hoa trái, ai ngờ?

                                Allabama 11/02/2014
                              PHAN THỊ NGỌC LOAN


          MÙA XUÂN CHÍN

Em đứng đó bên bờ mùa Xuân chín .
Họa nốt vần thơ đoạn cuối mùa Xuân
Hoa đơm nụ cho tình em thêm thắm .
Lá vẫn xanh cho mắt chợt mơ màng .

Anh chợt đến , nắng vàng thôi hiu hắt .
Để đêm về em dệt mộng ươm thơ .
Xuân đã chín nên hồn Xuân lai láng .
Giọt sương Xuân lấp lánh mãi trong ngần .

Trong tình muộn em thấy mình bé lại .
Cả trời mơ giao động bước chân êm .
Khu vườn nhỏ ngập tràn hương cỏ lạ .
Chút Xuân nồng em gửi gió tặng Anh .

Ừ lạ nhỉ ? Xuân nào cũng hạnh phúc .
Cũng rộn ràng tươi thắm ngát hồn thơ .
Mùa Xuân chín hay Xuân vừa hé nụ .
Khi cõi lòng rộng mở với trời Xuân .

                                               Huế 2013
                                               Vân Cam

No comments:

Post a Comment