NHƯ TIẾNG ĐÀN RƠIĐôi chim ríu rít trên cànhNhư vui hạnh phúc mộng lành trên câyNhưng rồi như chiếc lá bayTình đành gãy đoạn rơi ngoài phương xaNhững vui cho đến trăng giàNào ngờ trăng khuất biết là nơi đâuLàm sao lường được trời caoQua bao nhiêu dậm là vào biển khơiXót xa thân phận con ngườiTiếc thương khổ luỵ khóc cười chơi vơi
AL 2/14/2014Khổ đau là chuyện cuộc đờiCung đàn rơi nhẹ lưng trời gió bayAi rồi cũng lúc xuôi tayHôm nay người trước, ngày mai phận mình...HOANG KIM MIMOSA
Bài xướng
NHƯ TIẾNG ĐÀN RƠIAnh ơi! Chim hót trên cành,Mừng bao trái chín ngọt lành oằn cây.Gửi buồn theo chiếc lá bay,Gửi tình nặng lắm ra ngoài phương xa.Tròn trăng chớ tưởng trăng già,Nhờ trăng dõi bóng anh đà ở đâu?Chân anh đọ với trời cao,Tình em lắng đọng khác nào giếng khơi.Bao đêm thức trắng nhớ ngườiThuỷ chung trọn kiếp chẳng hồi nào phai.Đôi ta gặp gỡ giữa đời,Hoạ thơ phổ nhạc lưng trời gió bay.Cầm đàn lướt nhẹ ngón tay,Tiếng đàn có thấu hiểu thay phận mình?Sài Gòn 21/8/2013THÂN THỊ VÂN HÀ
No comments:
Post a Comment